Khi ở ngưỡng quá sức chịu đựng, chúng ta chẳng có gì ngoài một trái tim tan nát và linh hồn bị tổn thương sâu sắc đang đi tìm kiếm sự chân thành.
Tôi biết thế nào là mệt mỏi, đó không đơn thuần là cảm giác vật lý, nó chính là cảm xúc.
Thế giới mà chúng ta đang sống khiến chúng ta kiệt sức. Những mối lo lắng, những sự nghi ngại, những cách người ta vô ơn và bạc bẽo khiến chúng ta chùn bước, níu giữ tất thảy mọi cố gắng của chúng ta. Bạn và tôi, chúng ta đang sống trong một thế giới như thế.
Chúng ta mệt mỏi vì yêu thương quá nhiều, chăm sóc quá nhiều. Chúng ta kiệt quệ cả thân xác lẫn tâm hồn vì một thế giới chỉ biết đón nhận mà không bao giờ biết đáp đền. Chúng ta mệt mỏi vì mất phương hướng. Mệt mỏi vì màu xám đang dần tô đậm cuộc đời chúng ta.
Tôi biết trước đây, khi còn thanh thuần và tràn đầy hy vọng vào một thế giới tốt đẹp, chúng ta đã rất vui vẻ mà không hề biết đến mệt mỏi của ngày hôm nay. Khi đó, sự lạc quan của mỗi chúng ta nhiều hơn bất cứ khó khăn nào. Chúng ta chẳng hề ngại ngần lao vào những rắc rối, đưa tay giúp đỡ bất cứ ai có thể.
Thế nhưng, hiện tại thì sao? Chúng ta đang bị bào mòn từng phút, từng giây. Trái tim chúng ta vỡ vụn vì những lời hứa chẳng bao giờ thành hiện thực. Thế giới này chính là một trò chơi mà dù cho bạn có cố gắng như thế nào cũng khó có thể giành được chiến thắng. Chúng ta đang bị mất sức quá nhiều và hầu hết đều chán nản khi nghĩ việc "chơi" lại từ đầu. Tôi biết chứ.
Bởi vì sự thật là tất cả chúng ta đều mệt quá rồi. Mỗi người trong chúng ta đều đã kiệt sức. Khi ở ngưỡng quá sức chịu đựng, chúng ta chẳng có gì ngoài một trái tim tan nát và linh hồn bị tổn thương sâu sắc đang đi tìm kiếm sự chân thành.
Chúng ta muốn được chia sẻ nhưng lại quá mệt mỏi để yêu cầu ai đó quan tâm. Chúng ta bị bệnh sợ phải bắt đầu lại từ đầu. Chúng ta phải học cách chấp nhận rủi ro nhưng lại không đủ can đảm để đối mặt với nó. Sau tất cả, chúng ta không chắc chắn chúng ta còn bao nhiêu sức lực để bắt đầu lại mọi việc.
Chúng ta đều nghĩ rằng chỉ mình mình gặp phải vấn đề tồi tệ này, cô đơn giữa bao người khác. Nhưng sự thật là chúng ta – bạn và tôi đang mệt mỏi lẫn nhau. Trong trò chơi mà thế giới đang quay cuồng vì nó, chúng ta lừa dối trong lời nói, qua loa trong hành động, chút chân thành là điều khó kiếm tìm nhất.
Chúng ta không hề muốn bản thân mình như thế, không ai muốn đóng vai phản diện trong thế giới này nhưng chúng ta phải tự phòng vệ, bảo vệ bản thân chúng ta. Và vô tình, chúng ta đã xây dựng lên một chúng ta khác, không phải chúng ta tốt đẹp trước đây. Khi con người đối xử với nhau bằng những toan tính, lừa lọc thì tự khắc tất cả cùng mệt mỏi.
Bạn à, tôi biết cảm giác tồi tệ này của bạn và của tôi. Chúng ta có thể làm gì với một linh hồn đang mệt mỏi đây. Những lý tưởng tốt đẹp trước đây của chúng ta đang bị vùi dập bởi sự tuyệt vọng. Nhưng bạn ơi, hãy đứng lên, thử cố gắng thêm một lần nữa, với tất cả niềm tin, sự hy vọng và cảm xúc tích cực của mình. Những nỗ lực trước đây đã khiến bạn mệt mỏi nhưng chúng ta đã đi gần đến cái đích cuối cùng rồi. Hãy tiếp tục con đường dang dở đó, dù có bất kỳ chuyện gì ngăn cản bước chân của chúng ta.
Tất cả chúng ta đều mạnh mẽ hơn những gì chúng ta nghĩ, đó là sự thật không thể chối cãi. Luôn có nhiều hơn một tình yêu mà chúng ta có thể cho đi, nhiều hơn một hy vọng mà chúng ta có thể chờ đợi, nhiều niềm đam mê mà chúng ta chưa kịp khai phá hết.
Chúng ta đi chưa đủ xa để đến được vùng đất riêng của mình, nhìn thấy hoa thơm và trái ngọt – thành quả cho công sức chúng ta đã bỏ ra. Nếu chúng ta mong chờ một kết quả ngay lập tức, chúng ta sẽ chẳng bao giờ có được và chúng ta sẵn sàng từ bỏ mà không biết rằng chỉ cần đi thêm một chút nữa, nhiều điều tốt đẹp đang chờ sẵn ta ở phía trước.
Chúng ta phải thật mạnh mẽ để mệt mỏi không thể tìm đến chúng ta. Bạn và tôi không cho phép kiệt sức ngăn cản chúng ta. Không có nỗ lực nào là kém đáng quý, tất cả đều được trân trọng, đặc biệt là nỗ lực vượt qua mệt mỏi, chán nản, thất vọng để bắt đầu lại từ đầu.
Chúng ta phải thừa nhận rằng, ít người trong số chúng ta được tuyền cảm hứng mỗi ngày. Chúng ta cô đơn và lạc lõng. Chúng ta không có ai để chia sẻ và cũng chẳng biết chia sẻ những gì. Chúng ta buồn bực nhưng lại chẳng biết phải nói bắt đầu từ đâu. Chúng ta nghẹn ứ trong hàng đống cảm xúc tiêu cực không thể thốt nên lời. Những mệt mỏi này chất chứa ngày qua ngày, bủa vây lấy mọi cảm xúc của chúng ta. Chúng ta chỉ muốn nằm xuống, nghỉ ngơi và bỏ cuộc.
Nhưng bạn à, chỉ vì bạn đang bị cuộc đời vùi dập không có nghĩ là bạn không thể thay đổi. Hãy thử nghĩ lại xem, những người bạn ngưỡng mộ hẳn cũng đã phải có khoảng thời gian mệt mỏi như chính bạn bây giờ, cũng đã từng muốn từ bỏ giấc mơ.
Nhưng điều đó không ngăn cản được họ chạm tay tới thành công. Hãy nghĩ rằng những mệt mỏi lúc này chính là thử thách ông trời tạo ra cho bạn, để xem bạn mạnh mẽ và kiên nhẫn đến đâu. Bạn đang được cho phép để vấp ngã, khi vấp ngã nghĩa là bạn đang tiến đến gần hơn thành công của chính mình.
Khi bạn cảm thấy mệt mỏi, hãy đi chậm lại. Lặng lẽ và cẩn trọng. Nhưng đừng dừng lại. Chúng ta chỉ đang chơi một trò chơi do thế giới này tạo ra. Đã là trò chơi thì dù sớm dù muộn cũng sẽ phải có người chiến thắng. vào một ngày nào đó bạn sẽ thấy mình đang đứng đầy ngạo nghễ trên đỉnh vinh quang.
ST
0 nhận xét:
Đăng nhận xét