Thứ Ba, 27 tháng 3, 2018

Chuyện công sở



Lạnh không được quyền lên ý kiến:

Trời miền Nam mùa này đang là mùa mưa, mưa suốt ngày suốt đêm, giờ nắng chỉ được mấy tiếng một ngày. Sáng ra trời mưa, con nhỏ còn bị đau bụng, tụt huyết áp mặc dù đã ăn sáng đầy đủ. Đó là lý do con nhỏ bị lạnh, nó tăng nhiệt độ lên thì bị càm ràm cả buổi sáng. Con nhỏ khinh và bỏ ngoài tai những lời càm ràm vô duyên đó. Chiều đến, trời tắt mưa, nắng bắt đầu lên và nhiệt độ cũng nhích lên, con nhỏ cũng chỉnh nhiệt độ thấp xuống vậy mà người ta vừa bước vào phòng đã càm ràm rằng phòng ngộp ngạt không chịu được rồi lại tiếp tục bài ca lúc sáng. Lúc này sự chịu đựng đã đi quá giới hạn của nó, nó quyết định lên tiếng. Nó bảo hôm nay nó ốm thì nó để tăng nhiệt độ, vậy mà cũng cứ nói đi nói lại. Đúng là vấn đề quá nhỏ nhặt, thay vì quan tâm và thông cảm cho nhau thì lại làm vấn đề phức tạp hơn. Cuộc cãi vã lên đến đỉnh điểm khi người ta nói với nó " sang đây ngồi thì phải theo phòng bên này, còn không thích thì ra ngoài mà ngồi chứ ở đây ai cũng ốm hết". Nó nói lại "ra ngoài ngồi là ra đâu, ra hành lang mà ngồi à?".... Cuộc cãi vã vì vấn đề nhỏ nhặt nhưng không thông cảm cho nhau chỉ kết thúc khi có người can ngăn.

Nói những điều không thật với Boss:

Đi làm thì người ta chỉ ngồi buôn điện thoại suốt cả ngày, thậm chí còn buôn bằng điện thoại của công ty. Đấy, lại buôn điện thoại tiếp này, có tôn trọng gì đồng nghiệp trong phòng đâu. Đi làm việc ở dưới các đơn vị thì xuống muộn (10h sáng, 2h30 chiều) và về sớm (11h, 4h30) nhưng khi nào cũng về báo cáo lãnh đạo ra vẻ mình sát sao lắm còn người khác thì không biết làm gì cả. Thế nhưng kiểm tra từ tháng 10 năm ngoái mà đến tháng 7 năm nay chưa ra được cái báo, kiểm tra tháng 7 mà đến giờ chuẩn bị tháng 11 cũng chưa ra được cái báo cáo thì không biết làm việc sát sao như thế nào???

Gây khó dễ với đồng nghiệp:

Chuyện này thì là chuyện thường tình ở huyện rồi, môi trường làm việc nào mà chả có. Thật không may mắn khi gặp phải những người như thế. Trông thì cũng cao ráo, xinh xắn, cái mặt thì trẻ hơn tuổi đúng ra mà được cái nết nữa thì khối người yêu quý. Khổ nỗi cái nết thì khắm không ngửi nổi. Không nói về chuyện thả thính với mấy phi công trẻ trong công ty thì còn quá nhiều chuyện để nói. Trong công việc thì không hỗ trợ đồng nghiệp nhưng lúc nào cũng qua nói boss là đồng nghiệp không chịu nghe lời. Hài L. Không phải là boss phó nhưng lúc nào cũng cậy cái mác mình nhiều tuổi ra chèn ép đồng nghiệp, bắt người khác phải nghe lời thì nó vô lý lắm. Giá mà nói đúng thì nghe còn được, chứ nói kiểu hách dịch, dạy bố đời lại còn nói sai thì ngửi sao nổi. Đồng nghiệp xin hẳn sếp Tổng cho nghỉ phép về quê ăn Tết (từ Nam ra Bắc) thì lấy đúng ngày đồng nghiệp về nghỉ phép để kêu xuống làm việc ở dưới đơn vị, vậy có còn tình nghĩa ko??? Đồng nghiệp bảo hôm đó nghỉ phép rồi, chuyển hôm khác được không thì không đồng ý, rồi đi nói với một số người là đồng nghiệp lười, không sát sao trong công việc. Hài lần 2 L. Kiểm tra 6 tháng tại một đơn vị khác thì hứa lần hứa lượt tới những 03 lần nhưng cuối cùng lại không đi kiểm tra, vậy ai không sát sao??? Hài lần 3 L và còn rất rất rất nhiều lần hài nữa, kể ra có mà phải đến đêm mới hết.

Giọt nước tràn ly:

Đã rất nhiều lần bức xúc nhưng đồng nghiệp vẫn cố bỏ qua vì không muốn làm to mọi chuyện và cố gắng sống theo cách sống của nhà Phật-không tham sân si. Nhưng giọt nước tràn ly, chuyện gì quá cũng không tốt, nhất là bức xúc quá thì phải tìm cách xả hết ra, Sau bao lần chần chừ không nói cho Boss nghe thì hôm nay đồng nghiệp đã nói hết, không biết Boss sẽ xử lý như thế nào, nhưng chí ít Boss sẽ nghe được một vấn đề từ hai phía, vi trước kia chỉ toàn người ta vẽ hươu vẽ vượn, vẽ nào lên thế. Từ hôm nay, đã mạnh mẽ hơn, cân hết tất cả. Nhu mì á? hiền lành á? Nhu mì và hiền lành với Bụt thôi chứ ai đi hiền với ma để chúng nó bắt vía mình à.

Sưu tầm


0 nhận xét:

Đăng nhận xét