Đôi lúc, việc mình đạt được những
gì không hề quan trọng bằng việc mình đã bắt tay vào thực hiện và vẫn duy trì
nó, chưa một lần từ bỏ. Kể cả điều này trong mắt người khác thật vô nghĩa, và mất
thời gian.
Hoàng
hôn buông xuống trên một bãi biển ở Mexico, tôi đang thong dong tản bộ trên bờ
cát trải dài, ngắm nhìn và tận hưởng sự thư thái. Được một quãng, tôi bắt đầu bị
thu hút bởi một người đàn ông, anh ta trông khá kỳ lạ. Khi tiến lại gần thêm
chút, tôi thấy anh ta đang ngồi nhặt nhạnh cái gì đó rồi ném trở lại phía biển.
Không biết việc này đã bắt đầu từ bao lâu, nhưng từ lúc tôi trông thấy người
đàn ông kỳ lạ này đến giờ, anh ấy vẫn rất chăm chú với công việc ném một thứ gì
đó trả về đại dương mà chẳng để ý rằng hoàng hôn đang rất đẹp.
Không
nén nổi tò mò, tôi đi lại gần hơn để quan sát. Hoá ra anh ta đang nhặt từng con
sao biển bị trôi dạt ra tít bờ biển này rồi thả chúng trở lại. Mỗi lần như vậy,
anh ta chỉ đưa duy nhất một con sao biển về với đại dương xanh thăm thẳm.
Tôi
thực sự chẳng hiểu anh ta làm thế để làm gì, nên đánh liều bèn bắt chuyện:
-
Chào anh bạn, anh làm gì vậy?
-
Chỉ là đang thả lại đám sao biển về nước thôi. Anh thấy đấy, thuỷ triều đang xuống
và chúng bị dạt hết lên bờ. Nếu không đưa chúng trở lại thì đám sao biển này sẽ
chết hết vì thiếu oxy cho xem.
-
À, tôi hiểu rồi. Nhưng có cả ngàn con sao biển bị dạt lên bờ? Anh đâu thể trả
chúng về biển hết được đâu. Có quá quá nhiều con sao biển rơi vào tình trạng tượng
tự trên quá quá nhiều bãi biển ở cái trái đất này. Anh làm vậy thì có ích gì?
Có thay đổi được gì không?
Hẳn
anh ta phải ngạc nhiên lắm khi trên trời rớt xuống một người lạ hoắc can dự vào
việc của mình, phải tôi thì sẽ nổi giận bỏ đi chỗ khác hoặc cảm thấy không có
trách nhiệm phải tiếp chuyện. Nhưng trái lại, anh ta lại cười, rồi ngồi xuống
tiếp tục hành trình giải thoát đám sao biển mắc cạn. Vừa chăm chú với công việc
của mình, anh ta nói tiếp câu chuyện chúng tôi đang dang dở:
-
Nghĩ nhiều làm gì. Cứ thay đổi từng chút, và thay đổi từng thứ một thôi!
0 nhận xét:
Đăng nhận xét