Thứ Năm, 14 tháng 12, 2017

Đừng bao giờ buông lơi cuộc đời này

Cuộc sống rất tươi đẹp, tươi đẹp ngay cả khi đau khổ nhất bởi cuộc sống kỳ diệu. Có thể là bạn, có thể là tôi, cuộc sống chẳng bao giờ chỉ mang đến nỗi đau, cũng chẳng bao giờ chỉ mang đến niềm hạnh phúc. Vượt qua được gian khổ, vượt qua những cuộc thử thách, vượt qua được những nỗi đau là bạn đã tự làm hoàn thiện chân dung mình. Cuộc sống là vô vàn những điều biến động. Vì vậy, cho dù trong khó khăn hay trong hạnh phúc, cũng mong bạn luôn nhớ mang những yêu thương xoa dịu và làm lành những vết thương!

Sự va đập của cuộc sống chẳng có gì đáng sợ đâu bạn ạ! Cuộc sống luôn là món quà tuyệt vời nhất mà mỗi chúng ta có được, "Cám ơn đời mỗi sớm mai thức dậy - Ta có thêm ngày nữa để yêu thương!"

***

Em mệt rồi, nhiều khi muốn buông đi tất cả mọi thứ để trái tim này nhẹ dịu đi một chút ít.

Những lo toan của cuộc sống này làm em mệt rồi. Những lúc như thế em lại uớc gì được trở lại những ngày thơ bé. Cái thời vui chơi, hồn nhiên, không lo âu, không vướng bận điều gì.

Chẳng phải ngày xưa khi còn bé, cũng ao ước được làm người lớn. Bởi vì người lớn thì không phải học bài, không phải ngủ trưa, và được đi chơi rất tự do.

Và giờ đây, khi đã đủ tuổi để có thể là người lớn, lại muốn được trở về tuổi thơ. Người lớn giờ đây là những mưu toan, những lo lắng. Rồi đôi khi những mỏi mệt khiến ai cũng như muốn buông lơi đi mọi thứ.

Không còn những thích thú của một người lớn tự do, lại mơ về tuổi thơ, mơ về những ngày vô lo vô nghĩ như hồi xưa ấy. Nhưng làm sao được, mỗi người chỉ được thực hiện điều ước một lần. Ngày xưa ước từ trẻ con thành người lớn, giờ chẳng còn điều ước để quay trở lại thành trẻ con nữa rồi!

Em chẳng thể vứt bỏ đi hiện tại và cuộc đời này không có điều ước cho bất cứ ai có thể quay ngược lại thời gian để trở về quá khứ.


Trẻ con, hạnh phúc giản đơn là được xúng xính bộ quần áo mới bố vừa mua cho, là nắm chặt cây kẹo mút mẹ mới cho. Ngây thơ tưởng rằng tất cả đó là niềm vui thơ ấu.

Lớn lên rồi, mãi không hiểu nỗi hai từ “hạnh phúc”. Tìm kiếm, đợi chờ, hy vọng một chút niềm vui, một chút hạnh phúc dù chỉ là nhỏ nhoi.

Lúc bé chỉ cần xin được mẹ mua cho mình món đồ mà mình thích là đã vui vẻ suốt cả tuần. Giờ đây, tự mình phải lo lắng những mối bận tâm khác mà quên đi những niềm vui nhỏ nhoi ấy.

Lớn rồi nên chẳng còn sống và suy nghĩ được như trẻ con dù muốn rất muốn. Bởi vì lớn rồi nên nhận ra cuộc đời này nhiều thứ phải mang nặng quá, những sức nặng vô hình đè lên đôi vai gây nhỏ bé, dù muốn buông cũng chẳng được.

Cuộc đời này nặng lắm! Không phải mọi thứ cứ muốn là được, cứ cố gắng là sẽ thành công. Cuộc đời nhiều này cũng nhiều ràng buộc lắm, không thể chỉ sống cho mình mà còn sống vì những người thân yêu. Cuộc đời này có những lúc mệt mỏi và muốn buông xuôi lắm nhưng làm sao buông khi thời gian chẳng ngừng trôi và dòng đời chẳng ngừng lại.

Đôi khi mệt mỏi, muốn buông bỏ đi những gánh nặng vô hình trên đôi vai này, nhưng rồi cũng chẳng thể buông lơi cuộc đời này.

Ngày hôm nay dù có mệt mỏi thì chúng ta cũng đã dành ra những tháng ngày ấy để tự mình bước đi trên con đường dài đã chọn. Còn dài lắm, còn nhiều chông gai lắm, nhưng vẫn kiên trì để đi đến đích của con đường này.

Nhớ nhé bạn, cuộc đời này không chỉ sống cho mình mà còn sống vì những người mình yêu thương, hãy cứ mỉm cười mà bước đi, đừng vì quá mỏi mệt mà buông đi những điều quý giá ấy.

Đừng buông lơi cuộc đời này nhé! Đừng bao giờ!

0 nhận xét:

Đăng nhận xét